In 1949, Paul Bowles wrote these words in his acclaimed novel "The Sheltering Sky":
"Because we don't know when we will die, we get to think of life as an inexhaustible well yet everything happens on a certain number of time, and a very small number, really. How many more times will you remember a certain afternoon of your life like this, some afternoon that's so deeply part of your being that you can't ever consider your life without it, perhaps four or five time more, perhaps not even that? How many more times will you watch the full moon rises? Perhaps twenty, and yet it all seems limitless."
So one day, deep in the foggy season of winter in Germany, I embarked on a new journey of collecting and recording the endless stream of memories and moments of our life. In words, and images.
Năm 1949, Paul Bowles viết những dòng này trong cuốn tiểu thuyết lừng danh "The Sheltering Sky":
"Bởi chúng ta không biết bao giờ mình sẽ chết, ta cứ ngỡ cuộc đời là suối nguồn không thể nào vơi. Nhưng mọi sự chỉ đến đôi lần trong đời. Đôi lần, thật ít ỏi. Cậu sẽ còn nhớ thêm bao nhiêu lần nữa, về một buổi chiều đặc biệt ấy của ngày bé thơ. Một buổi chiều sẽ ăn sâu vào chính cậu, đến mức thiếu nó thì cậu chẳng nhận ra cuộc đời mình nữa. Chắc chỉ thêm bốn, năm bận, mà biết đâu còn không nhiều như vậy. Cậu sẽ còn có thêm bao nhiêu lần cậu nhìn trăng rằm lên cao? Biết đâu chỉ độ hai mươi lần, mà như thế đã xem là vô tận."
Vậy nên giữa một ngày giăng mù sương mùa Đông nước Đức, tôi bắt đầu hành trình lưu trữ lại dòng chảy ký ức bất tận của đời mình, bằng ngôn từ, và hình ảnh.
Mara xanh rì và bạt ngàn dài đến tận chân trời. Người ta bảo vào những ngày đẹp trời, ta có thể nhìn thấy những gì ở xa đến 40 cây số.
Hôm nay mình sẽ hướng dẫn cả nhà làm chiếc chụp đèn hoa được làm từ giấy Washi của Nhật.
10 years of my life in Germany, 2020 is the first year without a Christmas market. So I guess… we have to bring Christmas home.
“If you don’t know why you like a thing, it is usually worth your while to attempt to find out.”
Vì mỗi một ngày ngắn ngủi là hạt giống của thiên thu, và chúng ta là những kẻ làm vườn chăm chỉ.
Trong đền thờ điện ảnh có ánh sáng, hình ảnh và hiện thực. Chủ của ngôi đền ấy là Parajanov.
Không có cách nào để đánh giá/sản xuất một bộ phim khách quan mà không thay đổi bản chất tự nhiên của từ khách quan.
"Best European Fiction" hợp tuyển truyện ngắn của các tác giả khắp châu Âu do Aleksandar Hemon làm chủ biên.