Thoughts I Have Had While Cleaning The House
"My hands moved by themselves.
Don't think. Just trust in your hands.
My hands had moved as if something controlled them.
It felt strange, and wonderful."
Why do we clean though?
Because we want a tidy home?
But sometimes I also think cleaning for me is a form of ritual.
It's repeated and predictable.
It's an informal mindfulness practice of sorts.
"It could be an unconscious reason why we gravitate toward cleaning in times of heightened anxiety.”
It helps me to deal with the anxious situation. My mind starts getting clear and wandering and I gain new perspective and thoughts.
Realize how lucky I am to have a home to clean up and a family that I love and care about.
But don't go overboard.
“The mental health benefits of cleaning can be reversed if cleaning keeps you from tending to more important things, or when you become consumed with getting absolutely everything in order.”
A big life change is around the corner for me and I can't wait to share it with you.
Humans are creatures of habit and routine. It's how we function. But at the same time I feel like homemaking is ever changing, even in the eventless daily lives. It’s a natural process of life that happens, whether we like it or not.
As we grow up and grow old, our priority and outlook on things shift and transform in a way that reflects the life experience that we accumulate.
One day we wake up and realize we don't need stuff that we used to love anymore. Or we need thing that we once found unnecessary. Routines that don't work anymore.
We change how we feel every day based on our past, present, future, and even based on the changes that occur within our world.
For me, life changing decision comes with mixed feelings and extreme emotions.
It's new, it's exciting and it's scary. And getting over that scary part is tricky for me. Unlike T, what I love about him is that he's always so bold, daring and embraces those changes like a big powerful storm. But for me, I need time to explore and accept it gradually.
The anxiety always manage to find a perfect timing to kick in with "Does this mean I've made a terrible mistake?" or a whole lot of 'What if' scenarios.
We need to take a good care of our emotional well-being so that we've got the skills to cope with it. And ironically, using healthy habits as pillars to lean on.
Do NOT feel ashamed or guilty. We have to empower ourselves and others to share our stories. The battle with anxiety is not over, far from it. But we have to stop putting life on hold any longer and wait to feel “perfect.”
Embrace our battle and focusing on doing our best, one day at a time.
We need to remind ourselves that:
Our mental health problems are real and they are valid. We will not judge ourselves for the bad days when I can barely get out of bed. We will not make ourselves feel worse because someone else appears to be handling their mental illness better than we are handling ours. Recovery is not a competition.
So whatever you do, just keep fighting.
You're not alone.
At that very moment, while I was writing down these lines, an overwhelming sense of peace came over me. It felt (almost) physical, like I was "safe".
It comforted me.
I know that everything's going to be alright.
“Đôi tay khẽ di chuyển.
Đừng nghĩ. Chỉ cần tin tưởng vào tay của mình.
Chúng cử động như thể có gì đó dẫn dắt.
Cảm giác ấy kỳ lạ, và tuyệt vời. "
Tại sao chúng ta dọn nhà nhỉ?
Vì ai cũng muốn một mái ấm ngăn nắp?
Lắm lúc mình nghĩ rằng dọn nhà như một nghi lễ cá nhân.
Những hành động lặp đi lặp lại với thao tác không đổi.
Một bài tập thiền không chính thức.
"Đó có thể là lý do vô thức khiến chúng ta lao vào dọn dẹp mỗi khi cơn lo lắng dâng cao."
Nó giúp mình đối mặt với bệnh rối loạn lo âu. Tâm trí bắt đầu trở nên rõ ràng, thả lỏng và mình nghĩ ra những góc nhìn và suy nghĩ mới.
Nhận ra rằng thật may mắn khi có một mái nhà để dọn dẹp và một gia đình mình yêu thương và quan tâm.
Nhưng cũng đừng thái quá.
“Những lợi ích sức khỏe tinh thần của việc dọn dẹp có thể bị đảo ngược nếu dọn dẹp khiến ta bỏ lỡ những việc quan trọng hơn hoặc khi ta trở nên mệt mỏi với việc cầu toàn quá mức.”
Một thay đổi lớn đang sắp đến và mình rất muốn chia sẻ với mọi người ngay bây giờ.
Con người là sinh vật sống nhờ thói quen.
Đó là cách chúng ta tồn tại. Nhưng đồng thời mình cũng thấy việc xây tổ ấm luôn thay đổi, ngay cả trong cuộc sống hàng ngày vốn ít biến cố.
Đó là quá trình tự nhiên của cuộc sống, dù cho ta muốn hay không.
Khi ta lớn lên và già đi, mức độ ưu tiên và quan điểm nhìn nhận mọi việc sẽ thay đổi, phản ánh kinh nghiệm sống mỗi người đã tích luỹ.
Một ngày thức dậy và nhận ra chúng ta không cần những thứ đã từng yêu thích nữa. Hoặc tự nhiên thích những thứ mà chúng ta luôn cho rằng không cần thiết.
Các thói quen không phù hợp nữa.
Cảm xúc thay đổi theo quá khứ, hiện tại, tương lai và thậm chí dựa trên những biến động trong thế giới bên trong mỗi người.
Mỗi lần mình có thay đổi lớn, cảm giác luôn hỗn loạn vô cùng.
Mới mẻ đấy, hào hứng đấy, nhưng thật đáng sợ.
Và vượt qua phần đáng sợ đó, với mình, là việc không dễ. Điều mình yêu ở T là anh luôn mạnh mẽ, táo bạo và đón nhận những thay đổi đó như một cơn bão lớn mạnh mẽ. Còn riêng mình luôn cần thời gian để khám phá và chấp nhận nó dần dần.
Sự lo âu luôn xoay xở tìm ra một thời điểm hoàn hảo để bắt đầu lải nhải "Có phải mày đã mắc một sai lầm khủng khiếp?" hoặc rất nhiều kịch bản với chữ 'Nhỡ'.
Chúng ta cần chăm sóc sức khỏe tinh thần của mình thật tốt để có kỹ năng đối phó với nó. Và trớ trêu thay, phải dùng những thói quen lối cũ làm trụ cột để dựa vào.
ĐỪNG cảm thấy xấu hổ hoặc tội lỗi.
Hãy cổ vũ để mỗi người chia sẻ câu chuyện của mình.
Trận chiến với bệnh lo âu vẫn chưa kết thúc, còn lâu lắm.
Nhưng có lẽ ta phải ngưng đóng băng cuộc sống để chờ tinh thần trở nên "hoàn hảo".
Hãy cứ chiến đấu và làm việc hết sức mình, từng ngày một.
Chúng mình cần nhắc nhở bản thân rằng:
Sức khỏe tinh thần của ta là có thật và chúng xác đáng. Mình sẽ không đánh giá bản thân về những ngày tồi tệ khi không thể rời khỏi giường.
Mình sẽ không làm cho bản thân cảm thấy tồi tệ khi thấy người khác đang hồi phục tốt hơn.
Phục hồi không phải là một cuộc thi.
Vì vậy, cho dù bất cứ gì xảy ra, hãy tiếp tục chiến đấu.
Bạn không đơn độc.
Ngay lúc đó, khi đang viết ra những dòng này, một cảm giác bình yên tự nhiên tràn ngập trong mình. Giống như một cảm giác về thể chất vậy, rằng mình đã "an toàn".
Nó khiến mình thấy nhẹ lòng.
Rằng mọi thứ rồi sẽ ổn thôi.
PHOTO EDITING PRESETS FOR LIGHTROOM / PRESETS CHỈNH ẢNH:
BUYING PRINTS / MUA ẢNH IN MÌNH CHỤP:
https://www.her86m2.com/print-shop
STAY CONNECTED / KẾT NỐI VỚI MÌNH:
Website: https://www.her86m2.com
Instagram: https://www.instagram.com/thuydao__/