Starting A New Chapter in Our Lives
We just moved!
This is our new home - a 152 year old half-timbered house in Northern Germany.
It’s located in a small village with 1600 people, surrounded by lots of nature.
It was built in 1869, but the inside was completely renovated in 2018.
Wars and empires have come and gone but it has withstood all.
We love living in a house with so much history. You feel that history is alive all around you, telling a story.
The wooden beams seem to have a capacity to absorb the events they have witnessed during their lifetimes, and to release a comfortable feeling in the air.
Saying goodbye to my old home and starting new can be bittersweet and for weeks I have been so excited and anxious about this change. The closer the moving date, the easier this change could turn my stomach upside down.
It kept me awake at night and I woke up to "I can't do this, it's too painful to leave."
It is the memories and the people who really make a house a real home.
Over time, the soul of the space has been lovingly crafted.
We have moved before - however it really hit me hard this time.
I thought we would stay here for a while longer.
Moving means more than simply changing the place of residence. We leave behind beautiful years that we have spent here, especially when I have documented it up close to share with you on my Youtube journey.
I'm really glad that we have captured its soul in an emotional way the last year - and 50 videos later, we have beautiful memories to hold on to forever.
A picture is worth thousands words.
A video is much more.
A combination of thousands pictures put together.
If we walk around room to room, place our hand on the blank walls.
We can feel it.
It's delicate.
It's intense.
It’s a twinge in our heart far more powerful than memory alone.
The wall is not a wall anymore. It's become a time machine.
It goes backwards, and forwards…
And we could see our lives running in reverse.
"What is it that makes us mourn the loss of a structure? It’s not the great architecture, or the way the light pours in through the windows in the morning.
It’s the loss of the vessel that held our memories.
It’s almost as if leaving a home rich in such a lived-in history causes our memories to spill out everywhere, and we feel like we’ve spun out of orbit, scrambling to collect them."
"But we have to remember that we have lost the vessel, not the memories. We just have to build a new place to hold them."
And I can't wait to start this new chapter in our lives and be able to share it with you.
PHOTO EDITING PRESETS FOR LIGHTROOM / PRESETS CHỈNH ẢNH:
BUYING PRINTS / MUA ẢNH IN MÌNH CHỤP:
https://www.her86m2.com/print-shop
STAY CONNECTED / KẾT NỐI VỚI MÌNH:
Website: https://www.her86m2.com
Instagram: https://www.instagram.com/thuydao__/
I license a lot of music for my videos here - Sign up using the link below to get 2 extra months free :)
Bọn mình mới chuyển nhà!
Đây là mái ấm mới của mình - một ngôi nhà khung gỗ 152 năm tuổi ở miền Bắc nước Đức.
Một ngôi làng nhỏ với 1600 dân.
Xây 1869, nhưng bên trong đã được sửa lại hoàn toàn năm 2018.
Nhiều cuộc chiến và đế chế đã đến và đi nhưng ngôi nhà vẫn còn đó.
Bọn mình rất yêu những ngôi nhà nhiều lịch sử như này. Cảm thấy rằng lịch sử sống động xung quanh, đang kể một câu chuyện dài.
Các thanh xà gồ gỗ dường như có khả năng hấp thụ những sự kiện chúng đã chứng kiến cả đời và giải phóng cảm giác yên bình ra không khí.
Nói lời tạm biệt với nhà cũ để bắt đầu mới thực sự buồn vui lẫn lộn. Trong nhiều tuần nay, sự hồi hộp và nỗi lo âu đan xen lẫn nhau khiến cho càng gần đến ngày chuyển nhà, mình càng nôn nao trong bụng.
Những đêm thức trắng, hay giật mình tỉnh dậy, "Mình không làm được, mình không thể đi."
Chính kỉ niệm và con người đã thực sự biến một ngôi nhà trở thành một mái ấm thực sự.
Theo thời gian, linh hồn của không gian đó được tạo ra từ tình cảm của người ở.
Bọn mình cũng chuyển nhà nhiều lần rồi - tuy nhiên lần này mình mới cảm thấy thấm thía.
Mình tưởng mình sẽ còn ở đây lâu lắm.
Chuyển nhà không chỉ đơn giản là thay đổi nơi ở. Mình để lại những năm tháng tươi đẹp đã trải qua nơi đây, đặc biệt là do hành trình làm Youtube, mình đã lưu giữ mọi thứ một cách chi tiết bằng hình ảnh.
Mình mừng là bản thân đã thu lại những xúc cảm ấy - thứ dòng chảy kí ức bất tận sẽ ở bên cả ba mãi mãi.
Một bức ảnh hơn ngàn lời nói.
Một video còn nhiều hơn nữa.
Của hàng nghìn khung hình tái tạo kí ức.
Thử đi vòng quanh nhà, đặt tay lên những bức tường trống mà xem.
Chúng ta có thể cảm nhận được nó.
Nó mỏng manh.
Nó dữ dội.
Một sự giằng xé trong trái tim - mạnh mẽ hơn nhiều so với kí ức đơn thuần.
Bức tường không còn là bức tường nữa. Nó trở thành một cỗ máy thời gian.
Đi tiến, đi lùi…
Và ta có thể thấy dòng chảy đời mình đang chạy ngược.
"Sao ta lại tiếc nuối sự mất mát một công trình kiến trúc?
Không, không phải do vẻ đẹp vĩ đại hay cách ánh sáng tràn qua cửa sổ vào buổi sáng.
Đó là cảm giác mất đi con tàu vững chãi lưu giữ ký ức.
Dường như khi rời khỏi ngôi nhà vốn chứa quá nhiều kỉ niệm như vậy, ký ức bị rơi rớt ra khắp nơi. Và chúng ta, lao ra khỏi quỹ đạo vốn có, cố gắng thu thập chúng lại. "
"Rồi mình nhận ra rằng chỉ có con tàu mất đi, còn ký ức vẫn ở đó. Ta chỉ cần xây đắp một nơi mới để lưu giữ chúng."